Ở đời, tôi có được bài học đầu tiên, tình đầu đúng là tình đầu, đến đầu tiên và k bao h trọn vẹn.
Tôi gửi tc a, tôi đã tin, đã ngây thơ cho rằng đã cho ách sẽ được nhận, vâng đã nhận, nhận sự fu fang, nhận sự đau đớn
Tôi tự đặt câu hỏi, a đến với tôi vì điều j
Tôi chỉ là đứa con gái bt, sao k là ng khác mah lại là tôi.
Nhưng tôi mừng j mình mạnh mẽ hơn tôi nghĩ.
A đi để lại cả bể khổ cho tôi
Nhưng trong sự đau đớn tuyệt cùng, ng ta sẽ mau vượt qua nhất.
Tôi bỏ wa con ng trc đây, k còn đứa con gái tóc đuôi gà, lun chạy về phía a.
Bao ng con gái wa tay a, tôi tội nghiệp họ như chính tội nghiệp mình.
4 năm qua bất ổn rồi lại bình yên, nhưng k có a, tôi hf j điều đó.
A trong tôi chỉ là 1 kẻ ngang ngược, bạo lực và....
Tôi vượt wa bể khổ a tặng, đang iu 1 ng, đang đợi chờ hf, đang mún iu và đc iu.
Tôi đã để a trong tận cùng qk đen tối.
Thế sao h a lại tìm lại tôi.
Sao lần nữa lại, a lại sắp bước vào, chạm vào tôi.
Tôi run sợ trước a.
Tôi chẳng còn j để cho a, sao k buông tha cho tôi.
Làm ơn cho tôi con đường sống
Cái giá tôi trả wa đắt òi
Làm ơn, cho tôi chút bình yên cuối cùng
Tue Oct 18, 2011 11:05 am by Khách vi